Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010

Guitar chiều muộn...


Chiều về muộn
mùa quên
hay
mùa nhớ
lá bồ đề rơi vội

bên kia chùa
người sư già
quét lá
bên này em
nhặt từng chiếc
muộn phiền ...
hoang hoãi
dài theo năm tháng
đã bao ngày trôi
lặng lẽ ...

mong manh quá
như chưa hề
chia biệt
ở mảnh trời nào
bên kia cửa sổ
tiếng guitar gảy
khúc trầm
hồn hiu quạnh
lướt nhẹ
mái hiên đời ...

anh ẩn hiện
tận nỗi
nhớ
quên
của em

Lá - rụng - bốn - mùa …
quét - cả - đời - không - qua - được - nỗi - buồn - em ... 


đkl